Thứ Ba, 15 tháng 9, 2015

Nhân vật nỗi tiếng : Dịch giả Nguyễn Đình Phương


            Ông Nguyễn Đình Phương là một trong số những người tham gia vào phái đoàn của Chính phủ đi sang Pháp để dự Đại hội Đảng Cộng sản Pháp, do Bộ trưởng Nguyễn Văn Trân làm Trưởng đoàn. Những năm tháng sống và làm việc, phục vụ đàm phán Hội nghị Paris của ông bắt đầu từ năm 1967. Đang trên đất Pháp, nhận được nhiệm vụ ở lại tham gia làm phiên dịch cho phái đoàn đàm phán Hiệp định. Đoàn đàm phán có 37 người, lúc đông có hơn 100 người, nhưng chỉ có mình ông làm nhiệm vụ phiên dịch tại chỗ.

            Ông cho biết, ông đã đi 52 nước trên thế giới, thấy nhiều thứ đẹp, nhưng đem về nhà toàn sách. Có bao nhiêu tiền, mua sách hết,chủ yếu là sách văn học Anh và lịch sử Việt Nam. Công việc hàng ngày của ông chính là viết và dịch các công văn, công hàm của ta để phản đối những hành động phá hoại Hiệp dịnh Geneve của địch, gửi cho Ủy ban Quốc tế. Kể từ năm 1960, ông trở thành cán bộ của Bộ ngoại giao.

          Trong suốt 5 năm hội đàm về Hiệp định Paris, ông Phương đảm nhận vai trò của người phiên dịch tại chỗ. Ông cho biết: "Dịch tiếng Anh và Mỹ khác nhau, ban đầu tôi cũng hơi bỡ ngỡ, nhưng rồi làm nhiều nên cũng mau chóng thành thạo. Ngôn ngữ ngoại giao cũng cần rất nhiều sự cẩn trọng nhưng sau đó, ngôn ngữ không thành vấn đề nữa mà chủ yếu là dịch sát nội dung đàm phán".

          Thời gian đầu, ông Phương phải làm phiên dịch viên cho cả 2 bên, vì phía Mỹ không có người nói được tiếng Việt. Sau đó, phía Mỹ đưa sang một phiên dịch là người từng học tiếng Việt ở Sài Gòn. Ông Phương xoa xoa tay, cười: "Ông này nhiều lúc dịch không sát nghĩa, tôi thường phải nhắc và dịch hộ cho".

          Cố vấn Lê Đức Thọ hay động viên ông: "Cậu dịch rất tốt, tôi chưa nói hết câu cậu đã hiểu ý. Nếu cậu về nhà thì sẽ phải tìm người dịch thay thôi, nhưng đây là việc lớn, người không quen, không hiểu sợ làm hỏng mất". Suốt thời gian hội đàm diễn ra từ tháng 5/1968 – 01/1973, các anh em khác thỉnh thoảng được về với vợ con, nhưng ông chỉ được về nước duy nhất một lần.

          Sau khi hoàn thành nhiệm vụ phiên dịch tại chỗ ở vòng đàm phán Hiệp định Paris, ông Phương trở về nước, tiếp tục công tác tại Bộ ngoại giao với các cương vị như Vụ trưởng Vụ châu Á, Vụ Tây Bắc Âu, Đại sứ khu Bắc Âu,… Và đến năm 1992, ông đã về hưu, hưởng lương của Bộ ngoại giao.
Ông là phiên dịch đáng được ngưỡng mộ và là tấm gương sáng để các thế hệ phiên dịch đời sau noi gương học tập.

Không có nhận xét nào: