Câu chuyện về nghề phiên dịch
Truyền thuyết xưa kể rằng:
Thuở xưa, cả nhân loại chỉ nói chung một thứ tiếng. Rồi một
ngày, con người bàn nhau xây một cái tháp cao đến tận trời gọi là tháp Babel.
Cái tháp cứ cao, cao mãi, gần chạm tới mây xanh. Thượng đế thấy vậy lo ngại vô
cùng. Ngài nghĩ mãi, nghĩ mãi, cuối cùng cũng tìm ra được một cách. Thượng đế
hóa phép khiến cho con người nói những thứ tiếng khác nhau. Vậy là họ không còn
hiểu được nhau nữa. Tháp Babel mãi mãi dang dở.
Câu chuyện thần thoại trên cho chúng ta thấy sức cản trở
to lớn của việc bất đồng ngôn ngữ. Nhưng con người không chịu bó tay trước sự
chia rẽ bằng ngôn ngữ của thượng đế. Một lớp người đã sinh ra, đóng vai trò cầu
nối ngôn ngữ giữa các quốc gia, các dân tộc: người phiên dịch. Và một nghề nghiệp
cũng được hình thành: nghề phiên dịch.
Thường xuất hiện âm thầm, lặng lẽ phía sau, nhưng chính
người phiên dịch đã đem lại cho con người từ các vùng ngôn ngữ khác biệt sự thấu
hiểu và chia sẻ, nối lại nguồn sức mạnh to lớn mà thượng đế đã chia rẽ tử thuở
hồng hoang.
Không chỉ thông thạo ngôn ngữ, người phiên dịch còn phải
am hiểu về văn hóa và có khả năng ứng biến linh hoạt trong nhiều tình huống bất
ngờ. Chúng ta sẽ bắt đầu hành trình qua thế giới của nghề phiên dịch với những
câu chuyện hài hước và cũng đầy ý nghĩa về những “cái bẫy” thú vị giữa các ngôn
ngữ. Người phiên dịch giỏi phải biết vượt qua những “cái bẫy” đầy hiểm hóc ấy.
Người
phiên dịch cũng phải là nhà văn hóa
Việc dịch tại các hội nghị, hội thảo quốc tế đòi hỏi người
phiên dịch không chỉ thông thạo về ngôn ngữ, hiểu biết những vấn đề được đề cập
tới mà còn phải có khả năng ứng biến, xử lý rất nhanh trong những tình huống bất
ngờ. Đặc biệt, trong nhiều hội nghị, nhất là các hội nghị về văn hóa nghệ thuật,
người ta thường bắt gặp những diễn giả có cách nói văn hoa, bóng bẩy, khiến người
phiên dịch không ít lần khốn đốn.
Ví dụ, có người trích phương ngôn Anh nói rằng: “Một con
chim trong tay tôi còn hơn hai con chim ở trong bụi cây”.
Người phiên dịch thấm nhuần văn hóa Pháp sẽ có xu hướng
chuyển sang thành câu:
“Một cái ở trong tay ta còn hơn hái cái mà ta sẽ có”.
(Un tiens vaux mieux que deux tu l’auras).
Nhưng sau đó, diễn giả lại nói tiếp:
“Nhưng những con chim trong bụi cây hát hay hơn con chim
trong tay tôi”.
Đến lúc này, người phiên dịch không nhanh trí và thực sự
am hiểu ngôn ngữ dịch sẽ vô cùng lúng túng. Nếu anh ta dịch từng từ một theo
nghĩa đen sẽ không chỉ gây khó hiểu cho người nghe mà còn làm hỏng mất ý nghĩa
mà người nói muốn diễn đạt. Đây cũng chính là một thử thách kiểm nghiệm trình độ
và độ nhạy bén của người phiên dịch. Trong khi đó, người phiên dịch giỏi và
nhanh nhạy sẽ lập tức hiểu đúng ý của diễn giả và dịch tiếp rằng: “Nhưng những
cái mà ta chưa đạt tới bao giờ cũng hấp dẫn hơn những thứ ta đã có trong tay”.
Bài học rút ra: Vậy mới thấy am hiểu ngôn ngữ nước ngoài
nghĩa là am hiểu cả một nền văn hóa thứ hai. Trong câu chuyện trên, nếu dịch
sát nghĩa ngay từ đầu thì người phiên dịch không phải bị động ứng phó ở những
câu sau. Mặt khác, nếu bị rơi vào thế bị động phải biết thoát ra một cách khôn
khéo. Việc dịch sát từng câu từng chữ không phải bao giờ cũng thực hiện được
nên người phiên dịch cần ứng xử linh hoạt. Đây chính là điểm khó của nghề nghiệp
này.
Sự chuẩn xác của ngôn ngữ làm sắc bén thêm ý nghĩa của sự
kiện. Vì thế sự kiện và sự chuẩn xác phải luôn luôn đi đôi với nhau.
Joan Hohenberg Nhà xuất bản Đại học tổng hợp Columbia
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét